Điều gì khiến người mẹ bị hãm hiếp 2 lần viết đơn “XIN ĐƯỢC ĐI TÙ” ?
1728 views

Hot24 :  Qúa nhục nhã khi bị người đàn ông dùng dao uy hiế.p  và hãm hiếp 2 lần  nhưng cơ quan điều tra không khởi tố vụ án với lý do chị L. có cơ hội chạy mà không chịu chạy, tức là… tự nguyện quan hệ. Chị L đã phải viết đơn ” xin đi tù ” để tránh những dèm pha, thị phi …

Nguyên nhân câu chuyện.

Sự việc xảy ra vào khoảng 20h ngày 20/6, Huỳnh Lý A. đột nhập vào nhà chị L. Lúc này, chị L. cùng 2 con nhỏ đang ngủ say. Thấy nhà không có đàn ông, A. đi thẳng xuống bếp lấy con dao của gia đình chị L. lên rồi tiến lại phía giường ngủ, kề dao vào cổ chị L. rồi ép chị quan hệ. Đối tượng luôn miệng uy hi.ếp nếu chị L. không cho quan hệ sẽ “xử” cả 3 mẹ con.
Lo sợ đối tượng trên làm hại mình và hai con nhỏ, chị L. đã đồng ý cho Lý A. quan hệ. Tuy vậy, lúc này do hai con đang nằm ngủ trên giường nên A. yêu cầu chị L. nằm xuống đất để thực hiện hành vi đồi bại của mình.
Sau khi quan hệ lần đầu tiên với chị L., A vẫn ôm chặt chị P. và kề dao vào cổ khiến chị khá mệt mỏi và đói. Lúc này, chị L. xin A. cho đi xuống bếp nấu mì tôm. Sau khi chị L. ăn xong, đối tượng lại tiếp tục quan hệ với chị L. một lần nữa rồi bỏ về nhà.
Ngay sau đó, chị L. đã gọi điện lên Công an huyện để trình báo sự việc và tố cáo hành vi hi.ếp dâ.m của A. Ngày hôm sau, khi được mời lên trụ sở Công an huyện, A. đã thừa nhận toàn bộ hành vi của mình và viết bản cam kết sẽ giữ khoảng cách với chị L. và không trả thù chị P. Được biết, đối tượng A. vừa ra tù về tội trộm cắp tài sản

Như trao đổi qua điện thoại chúng tôi được biết ngày 6/9 chị L. (SN 1983, ngụ huyện Tân Thạnh, tỉnh Long An) vừa khóc vừa nói: “Em khổ quá anh ơi, cứ như vầy thì làm sao em sống nổi. Em mất hết niềm tin vào cuộc sống rồi anh ạ. Em là nạn nhân mà giờ họ nói như em là tội phạm vậy. Ngay từ đầu Công an huyện Tân Thạnh đã muốn ém nhẹm sự việc. Ép buộc em viết giấy cam kết không yêu cầu xử lý hình sự và không yêu cầu đi giám định chứ em không hề tự nguyện viết vậy”.

Thống báo về sự việc

Trao đổi với chị L, chị cho biết sau 2 tháng kể từ khi vụ việc bị  đối tượng A. hiế.p d.âm, cuộc sống của chị bị ảnh hưởng nghiêm trọng, xung quanh chị mọi người bàn tán, thị phi khiến chị bị ảnh hưởng tâm lý rất lớn …

Không chỉ cuộc sống của chị L. bị đảo lộn, hai đứa con chị cũng có nguy cơ mất đi tuổi thơ khi chị bị nhiều lời đàm tiếu của hàng xóm láng giềng, bạn bè cùng lứa.

Chị L uất ức nức nỡ chia sẽ : “Con gái em chưa tròn 7 tuổi phải hàng ngày đi chùa xin thức ăn về cho em. Khi ở chùa không có thức ăn thì cháu phải thay mẹ nấu cơm và chăm sóc em. Em cả ngày cứ thẫn thờ không làm nổi việc gì. Đứa út nhà em mới vào lớp mầm nhưng em không có tiền đóng học cho cháu. Thấy hoàn cảnh khó khăn cô hiệu trưởng đã ứng trước tiền học phí gần 1 triệu để cháu được đến trường”.

Xin đi tù vì quá nhục nhã!

Nghe thật buồn cười, nhưng chính chị, người bị hại lại phải đệ đơn ” Xin đi tù”. Phải chăng đi tù để rửa sạch uất ức cho bản thân chị, cho thanh thản với thị phi, vì chị và vì con cái mình …

Vì quá túng quẫn, chị L. đã viết đơn xin đi tù vì không thể chịu nổi áp lực sống trong sự đàm tiếu của hàng xóm và mất niềm tin vào cơ quan chức năng.

Trong đơn của mình, chị L. nêu rõ: “Tôi làm đơn này gửi đến Công an huyện mong mỏi được xét và duyệt cho tôi được trút bỏ quyền công dân của chính tôi, để tôi được ở tù càng sớm càng tốt, càng lâu càng tốt”.

Lý do chị L. nêu trong đơn là: “Tôi không còn muốn làm một công dân bình thường do các ông quản lý nữa. Tôi muốn trút bỏ. Tôi đồng ý làm một người mẹ vô tâm, vô trách nhiệm với hai cô con gái bé nhỏ của mình giống như lời ông trưởng công an huyện đã nói trước mọi người rằng tôi hãy mặc kệ hai đứa trẻ và chạy ra ngoài thoát thân tự cứu lấy bản thân tôi”.

“Giờ tôi bỏ lại hai đứa trẻ làm gánh nặng cho xã hội. Tôi xin được giải thoát cho mình bằng cách đi tù. Rất mong được trút bỏ quyền công dân và bị đi tù càng sớm càng tốt!”, chị L. nói .

 

Lá đơn chị L viết ” Xin đi tù” trong tủi hổ …

 

Trao đổi thêm với phóng viên, chị L. còn cho biết sau khi bị hiế.p dâm 2 lần, chị đã phải tự mình đi khám, xin thuốc uống chống phơi nhiễm chứ không được cơ quan điều tra đưa đi.

“Em đã phải tự mình đi mua thuốc uống vì sợ HIV. Mãi sau này khi biết đối tượng A. hi.ếp dâm em âm tính H.IV em mới ngưng uống thuốc. Em mong báo Dân Trí sớm vào cuộc để đòi lại công bằng cho em, để mẹ con em tìm lại cuộc sống yên bình ngày xưa. Em sợ nếu cứ tiếp tục kéo dài như thế này em không sống nổi”, chị L. chua xót.

Có lẽ hơn ai hết, chúng ta không nên lên án, dè bỉu thị phi với chị và 2 con nhỏ. Chỉ trách gia đình vắng bóng người đàn ông …